* * * * *
Anh bộ đội nọ được đơn vị cho về nghỉ phép thăm nhà . Làng anh phải qua một con sông . Đến bến đò ngang , anh thấy có hai chiếc đò . Một chiếc cũ kỹ của một ông lão , có giá 15đ/ lượt . Một chiếc đò rất mới của một cô gái trẻ có giá 10đ/ lượt .
Anh bộ đội mừng thầm trong bụng : Hôm nay mình gặp may rồi , vừa được đi đò giá rẻ , mà chủ đò lại là cô gái trẻ , đúng là trời thương .
Tiến tới phía chiếc đò của cô gái , anh bèn hỏi với giọng pha chút nghi ngờ :
Cô ơi , chỉ có 10đ một lượt thôi hả cô ?
Cô gái nhẹ nhàng :
Dạ !
Anh bộ đội tiếp :
Thế thì cô chở tôi qua sông nhé !
Nói rồi anh bộ đội bước xuống đò . Anh ngồi đối diện với cô gái . Lúc này cô gái mới bỏ khăn che mặt ra . Anh vô cùng bất ngờ vì trước mặt mình là một cô gái vô cùng xinh đẹp . Một lần nữa , anh thầm cám ơn trời phật đã cho anh gặp cô lái đò vừa trẻ vừa xinh đẹp . Không cưỡng lại được sắc đẹp của cô gái , anh cứ ngồi ngẩn người ngắm cô chèo đò . Phần cô gái khi thấy người khách ngắm nhìn mình không chớp mắt thì chả nói gì chỉ tủm tỉm cười . Anh chỉ sực tỉnh khi cô gái báo rằng đò đã cập bến . Vừa rút 10đ để trả , chưa kịp nói câu cám ơn , cô gái đã cất giọng nhỏ nhẹ :
Dạ ! Anh cho em xin 30đ ạ .
Hơi bất ngờ , anh thắc mắc :
Rõ ràng cô bảo tôi 10đ/ lượt cơ mà , sao bây giờ lại đòi những 30đ ?
Vẫn giọng nhẹ nhàng , cô gái nói :
Anh ơi ! Đúng là tiền đò chỉ có 10đ/lượt , còn 20đ là tiền ” ngắm ” ạ . Anh cứ nhìn chằm chằm thế mà nhỡ em không bình tĩnh , chẳng may ngã tay chèo thì liệu anh có an toàn không ?
Anh bộ đội thấy đuối lý , đúng là mình có ngắm thật , thôi thì đành trả đủ tiền vậy !
Rồi cũng đến ngày trả phép về đơn vị . Vẫn bến đò cũ , vẫn cô lái đò hôm trước và giá vẫn 10đ . Anh bộ đội tiến tới hắng giọng :
Cô em cho anh sang bên kia sông , giá vẫn 10đ như một khi chứ hả ?
Cô gái : Dạ !
Anh bộ đội bước lên đò . Vẫn ngồi đối diện với cô gái . Cô lại bỏ tấm khăn che mặt . Vẫn vẻ đẹp rạng rỡ , vẫn nụ cười đầy bí ẩn nhưng lần này anh quyết không mắc mưu cô gái nữa . Anh nhắm mắt thật chặt , mặc kệ cô gái muốn làm gì thì làm . Thậm chí có lúc cô hỏi câu gì đó , anh cũng giả vờ như không nghe thấy , không trả lời , nhắm mắt chặt hơn .
Đò cập bến rồi anh ơi ! vẫn tiếng cô gái nhẹ nhàng .
Lúc này anh mới mở mắt ra nhưng cố tình không nhìn về phía cô gái , lấy 10đ trả với nụ cười chiến thắng trên môi .
Dạ ! của anh hết 50đ .
Nụ cười trên môi vụt tắt , anh lắp bắp :
Cái cô này quá đáng vừa vừa thôi nhá , lần trước tôi phạm sai lầm là đã ngắm cô , lần này tôi có ngắm cô đâu , thậm chí nói chuyện tôi cũng không , cớ sao cô lại đòi những 50đ lận .
Vẫn giọng nhẹ nhàng cô gái giải thích :
Lần trước anh chỉ ngắm thôi mà cũng khiến em bối rối lắm rồi . Lần này anh lại nhắm mắt để tưởng tượng thì … Eo ôi ! Đàn ông các anh mà tưởng tượng thì thật là kinh khủng . Vì vậy , tiền đò của anh vẫn là 10đ còn 40đ là tiền ” tưởng tượng ” ạ .
Đến lúc này anh chàng mới ớ người ra , chả biết nói câu gì vội rút thêm tiền ra trả rồi ba chân bốn cẳng chuồn thẳng .
Xa xa , tiếng cười của cha con cô lái đò vang vọng cả một khúc sông .
* * * * *
Tưởng Đônga dại gì, luống cuống chạy vô, may không phải? hú hồn!
Thì cũng là đại diện cho cái dại của cánh đàn ông , mờ dại kiểu ni cũng đáng yêu chơ răng !
Người ta nói quá tang 3 bận nên hổng bít bận thứ 3 thì thế nào nhở 🙂
Cố giấu mờ Hà Nội cứ khơi ra là sao nhể . Lần dại thứ 3 là anh bộ đội chỉ vì một ánh mắt , một nụ cười mà phải cưới nguyên một người đàn bà làm vợ đới ! 😀
Giấu là giấu thía nào….tớ cố hỏi để nói đới…dư vậy gọi là “ko dại” hay nói là dại thêm vài lần cũng có lãi cả vì trc sau cũng phải đưa mờ hihiii
Ơ thía là không dại hử , cứ thế phát huy hử , may thía 😀
Em đẹp thế thì dại cũng chả tiếc nhể! Nói thía thôi chơ anh bộ đội khôn chán. Sao không lượn luôn từ lần đầu? Rõ là chấp nhận!
Đò giá rẻ , cô lái đò lại trẻ mà lượn luôn thì càng dại , rõ là đồ không có … trái tim chị nhể 😀
Biết là dại nhưng em tin đàn ông ai cũng zào dô, hehe
Phải trừ anh ra chơ , anh chỉ ngồi ngắm thui 😀
Theo thuyết AQ thì ngắm nghía tệ hơn sờ mó !
Thế thì mới phải trả xiền gấp 5 lần !
Dại mồ! Thế là còn khôn chán!
—–
Còn hơn chỉ thích nụ cười và ánh mắt đã cưới hẳn 1 cô về rồi sau đêm tân hôn bỏ nhau luôn kìa-thằng anh trai em bs ở bv em chứ còn đâu. Bỏ xong ẻm đó lại lấy ngay 1 em giai tân khác rồi bỏ lại đứa trẻ sau chỉ có 1 đêm ấy cho nuôi kia kìa!
Túm lại là anh chàng đó dại nhưng mờ khôn chị nhẻ 🙄
Đa số đàn ông toàn thế chị nhỉ? nhiều người vẫn trêu đùa với nhau rằng chỉ vì thích ánh mắt hay nụ cười của ai đó mà cưới hẳn cả 1 con người.
Còn chẻ mà kinh nghiệm phết! 🙄
Nhiều người vưỡn lói nhỏ với nhau rằng : Chỉ vì xót xa khu vườn để cỏ mọc nhiều quá mà xóm miềng mất không anh Đồ Trọc 🙄
Mất nà mất thế lào? 🙄
Mõ định rủa anh thì nói quách! 😆
Rủa dưng mờ anh … sướng . Nhể ! 🙄
bác ý vứt cái vườn lớn,trộm nó vô khoắng sạch,bác ý thấy vậy sợ mất nuôn cái vườn nhỏ nên bỏ hết cả anh chị em xóm miềng chạy vô giữ đó mõ ời ! 😆
phạt đê mõ !
Lão ni tham tệ , hắn cũng đề xuất phạt đó chơ dưng hắn lại bắt Mõ làm trọng tài . Chả hỉu dư lào ??? 🙄
Cần phải định nghĩa lại khái niệm ” dại – khôn ” !
Một đứa nói khôn là đứa dại
Ba thằng nói dại lại là khôn … 😀
Cụ Trạng Trình : (trích)
…”Khôn mà hiểm độc là Khôn Dại
Dại vốn hiền lành,ấy Dại Khôn
Chớ cậy rằng Khôn,khinh kẻ Dại
Gặp thời Dại cũng hóa nên Khôn”
=============================
Cụ Tú Xương:(Trích)
….”Khôn nghề Cờ bạc là Khôn Dại
Dại chốn văn Chương ấy Dại Khôn
Này kẻ nên Khôn đều có Dại
Làm người có Dại mới nên Khôn”…
Tự nhiên lai có cái mặt người đó là răng? Tớ gõ mở ngoặc đơn thôi,cơ mà.
Vì anh Chốt oánh dấu 2 chấm liền với ngoặc ( nên nó thành mặt bùn đó mờ
Cảm ơn Hà Nội nha!
Mà răng phía dưới(Chỗ gần chữ Xương)lại không bị nhỉ?
Cấy ni do bác để cách xong : nên ló hiểu lầm thôi mà 😀
” Dại vốn hiền lành,ấy Dại Khôn ”
Cấy câu ni cụ Trạng Trình bẩu bác hay bẩu em thế nhể 😀
Còn mấy câu ni nỏ biết của ai ???
Khôn ấy khôn tiền khôn ấy dại
Dại tiền dại ấy dại mà khôn
Một đứa nói khôn là đứa dại
Ba thằng nói dại lại là khôn
Mõ gõ nhầm thế nào ấy.Nghĩ mãi nỏ ra.
Tại vì có mấy chữ”Không ấy dại” vào đó,mất hẳn cái sự “đối” của câu thơ.Có thể như lày ?(Thay chữ “không”=”Khôn”)
Khôn ấy,khôn tiền,khôn ấy dại
Dại ấy,dại tiền,dại ấy khôn
hoặc:
Khôn tiền-Khôn ấy Khôn mà Dại
Dại tiền-Dại ấy Dại mà Khôn
Sửa dồi , sửa dồi thừa một chữ cũng lằng phết bác nhỉ . Tiên sư thằng oánh máy 😀
Bởi bác Trà nói:Cần “Định nghĩa lại khái niệm Dại-Khôn” nên tui cóp nhặt thêm vài câu thành ngữ như sau(Không là định nghĩa ,nhưng có liên quan khi muốn Luận bàn về Khôn-Dại):
-“Khôn sống bống chết”(Bống tức là Vống/phương ngữ khu 4/vống cũng như là dại)
-“Khôn thì sống,dại thì chết/khôn ăn người,dại người ăn”.
-“Giả dại qua ải” ấy là khôn đấy
-Cụ Phan Bội Châu,thêm vào chữ ‘Biết” mới là hay.Cụ từng nói:”Khôn chết,Dại chết,Biết sống”-(“Biết” đây là cái ” trí” của của con người)
-Cụ Trạng Trình còn có câu:(ở 1 bài khác)
“Ta dại,ta tìm nơi vắng vẻ
Ngừoi khôn,người đến chốn lao xao”
-Ông Tố Hữu trong bài “Dậy mà đi”:
“Ai chiến thắng mà không hề chiến bại
Ai nên khôn mà chẳng dại một đôi lần”
Cái ảnh phía trên ,sao… “anh bộ đội” mặc áo trắng,đội nón giống con gái ghê vậy ta?Chả trách bị bắt nạt là phải.
😆
Bác chả đọc kỹ gì cả , lúc đi đò anh bộ đội ngồi đối diện với cô gái cơ mà . Còn cái ảnh là hai chị em cô lái đò đang tia xem còn sót con lừa nào nữa không đấy mừ 🙄
He he. Khôn quá cơ!
Hờ hờ ! Dại vãi …
Hê, với cô gái như này thế mà không dại thì đúng là dại hẳn!
Dại với khôn gì.Tớ chắc cô này giờ cũng đã sắp đẹp… lão rồi.Tưởng tượng xa hơn tí đi!
Tưởng tượng xa như bác Chốt là tưởng tượng của người không có … ái … im 😀
Có …im hay không thì..bí mật!
Nhưng sang đò mà chỉ trả 10 đồng với 30 đồng thì …xưa lắm rồi.Nhà tớ bây giờ trong ví không còn tờ nào 500 đồng nữa.Tiền bé nhất ủa tớ cũng tờ 1000 đồng.Hề hề…
Thì em kể chiện ngày xưa , chơ chiện bây giờ có mà …
Thôi chả dám lói tiếp , đại loại là nhận hình phạt thích đáng như thời trung cổ í mờ . Không tin bác Chốt và phu nhân đi taxi mờ xem , đố bác tự ý bước chân lên xe có tài xế nữ đới 😆
Lạ thay cướp biển cũng ngây vì tình !
Ầy, mặt mo cũng đang đờ đẫn kia kìa…
😆 😆 😆
Thật đúng là ” lòng vả cũng như lòng sung” nhế !
” Lòng súng cũng như lòng pháo” nhể! 😆
Anh chán em quá LK ạ. Vả sung như nhau, anh đã muốn ỉm đi thò em lại cứ toác lên. Bác Đồ bác ý bẩu rồi đấy, cứ nòng súng mà tia, hề hề . . .
Em chả hiểu đâu đới ! 🙄
Mõ sưu tầm đâu ra câu chuyện hay thế? chi tiền cho thưởng thức cái đẹp thì cũng đáng mừ. 🙂
Dưng thưởng thức cái đẹp miễn phí vưỡn thích hơn chứ , lại không bị cho là dại , chứ vừa mất tiền lại mang tiếng dại 😀
Thì lẽ thường, xưa nay vẫn thế, đàn ông có khôn bao giờ đâu mà bảo không dại. hé hé 🙂
Lẽ thường , những kẻ không khôn bao giờ nhưng phụ nữ cứ phải gọi là chồng là răng nhẻ . He he 😆
Thì cũng là lẽ thường, cứ gọi đại là anh chồng dại cũng ok mừ. hì hì 😛
Đúng là quá dại 😀
Đàn ông ai cũng no bụng, đói con mắt mà, cứ thấy gái đẹp là gật gù tớn cả lên 🙄
Sao nại lói xấu đàn ông xế , nỏ có đàn ông thì lấy ai mờ tớn , phụ nữ đẹp làm đếch 😀
đểu nhể! 🙂
Quá đểu ! 🙄
Nói xấu bộ đội thế là không được, bộ đội chỉ khôn chứ không bao giờ dại. Dại thế này đích thị là tiểu tư sản còn sót lại, nhá !!!!
Sao bác lại cho là nói xấu nhể , đấy chỉ là thể hiện tình quân dân , chút lòng gửi lại hậu phương thui mừ !
Đọc xong chiện của Mõ chắc anh nào xóm miềng cũng sờ ví xem có còn đủ 80 đồng ko để sẵn sàng…đi đò. 🙂
Đấy là chiện ngày xưa chơ bây giờ đi đò xong còn nguyên cái quần đùi là may rùi chị ợ 🙄
Ủa thế Mõ đi đò làm sao mà lại còn có mỗi cái quần đùi là seo nghi quá cơ 🙂
Cấy ni chị em phụ nữ quá rành còn giả vở hỏi 🙄
Không phấn chấn mần răng được chớ. he he 🙂
Túm nại từ tết đến giờ phấn chấn được nhiêu lần òi 🙄
Tưởng còn mỗi quần sịp. Chớ còn cái quần đùi là may. he he 🙂
À ha chíp giỏi quá ta…nhưng Chíp ui bây chừ hiện đại hơn hình như nó đi liền nhau đới nên…. nói thía thui chíp nhề…hihi 🙂
Cấy ni còn phụ thuộc vào lòng nhân từ của chị em , chớ lột hết chỉ cho cái nón rách để che thì cũng đành chịu chớ biết mần răng 🙄
Nghĩa là cả trong lẫn ngoài đi liền nhau hả chị? Nếu lột là lột sạch bách luôn hả chị? hía hía 🙂
Chíp được đàn chị bày kinh nghiệm nên có vẻ phấn khởi nhẻ 😆
oh, vậy là Mõ mất quần, về nhà vợ hỏi…qua đò gió bay à ?! 😆
Em bẩu cái quần chỉ là cái hào nhoáng bên ngoài , cái bên trong mí là quan trọng , thía thích mất cái lào . Chị em xóm miềng trả nhời hộ hắn cấy ! 🙄
Một câu trả nhời hay thía ko bít quả này thì hỏi làm sao đc chớ….hihi
Mất là mất thế lào ! đi làm từ thiện hay nghĩa vụ công dân cũng đều là việc tốt mờ….của Sê-da thì lại trả về cho Sê-da thui mờ.
Nếu vợ Mõ théc méc cứ bẩu ” chị lk bẩu thế” ! Nhá!
Tớ thì tớ bảo thẳng: Cái quần lấy mần chi. Của quý nằm bên trong cơ mà. hía hía 🙂
Đấy , chị em thấy chưa , của Sê da thì cũng vào tay Chíp tuốt , đừng hòng trả nhá 😀
😆 😆
O lái đó xinh như rứa thì có ba lần dại, cu Mô vẫn cứ ô kê!
Thảo nào ngày trước chộ cu Mô đi công tác suốt 😀
vẫn chưa hết dại à đc Đônga?
Kiểm điểm lâu rứa?
Đang kiểm tra và phê bình mờ , nếu chưa đủ cơ số dại chưa được duyệt đâu 😀